Nhớ Mãi Gia Đình 12a1 Yêu Dấu!!
Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Gia Đình 12a1 Niên Khóa 2008-2011 Trường THPT Cẩm Giàng 2
Nhớ Mãi Gia Đình 12a1 Yêu Dấu!!
Chào Mừng Bạn Đến Với Diễn Đàn Gia Đình 12a1 Niên Khóa 2008-2011 Trường THPT Cẩm Giàng 2
Nhớ Mãi Gia Đình 12a1 Yêu Dấu!!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Nhớ Mãi Gia Đình 12a1 Yêu Dấu!!

Diễn Đàn Gia Đình 12a1 Niên Khóa 2008-2011 Trường THPT Cẩm giàng 2
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Giang Heo Đi Hàn Quốc Rùi, Mọi Người Ai Muốn Liên Lạc Với Heo Thì Pm Yahoo kenzzo_a2

 

 Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
Cuồng Vũ
Thành Viên V.I.P
Thành Viên V.I.P
Cuồng Vũ


Nam
Tổng số bài gửi : 644
Điểm Yêu 12a1 : 273718
Được Cảm Ơn : 43
Join date : 20/11/2011
Age : 31
Đến từ : Nơi Cảm Xúc Dâng Trào

Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối Empty
Bài gửiTiêu đề: Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối   Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối I_icon_minitimeFri Nov 25, 2011 10:47 am

Con hẻm nhà thằng Cường hôm nay sao bỗng dài ngoằn, Đan cứ bước đi với một bàn chân trần lấm đất.

Hoàng Anh vẫn còn xây xẩm với cú…phi guốc vừa rồi, nên chạy theo xiểng niểng phía sau. Đến khi Đan la lên một tiếng “Á” và ngồi phịch xuống đất, thì Hoàng Anh mới hoảng hồn chạy ngay đến bên nó.

- Bị gì vậy?

- Không biết! - Đan ôm chân, nhăn mặt - Hình như đạp phải gai rồi, đau quá…

Hoàng Anh cúi xuống, tháo miếng gai ra khỏi bàn chân nhỏ nhắn của cô bạn mình, rồi hắn rút một bịch khăn giấy, chườm lên vết máu.

- Guốc dùng để mang vào chân chứ không phải để làm vũ khí tấn công đâu - Hắn nhìn Đan rồi cười. Nụ cười Đan “ghét” nhất thế gian này.

- Tại sao ông lại nói vậy? - Đan không nhìn hắn, hỏi gắt gỏng - Ông bêu xấu tui trước mặt mọi người!

- Xin lỗi bà! - Hoàng Anh gãi đầu, cười hề hề - Tại thằng Cường khi giới thiệu Linh, nó cứ kể những cái hay, cái đẹp của Linh, mà theo tui thấy thì Linh không được như nó nói…Còn bà, những điều dễ thương của bà, tui chỉ muốn mình tui biết, và mọi người chỉ được quyền hiểu rằng, tui thích bà ngay cả khi bà không hoàn hảo.

Hoàng Anh càng nói, tim Đan càng đập thình thịch như đánh trống. Nhưng nó cố tỏ ra bình tĩnh, nhìn hắn và hỏi.

- Ông…thích tui?

- Ừ! - Hoàng Anh đáp nhanh - Tui thích bà. Nhưng tui…yêu Linh.

Hoàng Anh dứt câu. Đan cảm thấy mình như đang rơi tự do. Thấy Đan im lặng, Hoàng Anh lại tiếp.

- Cũng may là lúc nãy tụi nó chỉ hỏi tui thích ai, chứ không hỏi yêu ai. Nếu không tui lại phải…bịa ra cái lý do nào đó để yêu bà rồi.

Đan lặng lẽ tháo luôn chiếc guốc còn lại. Sau đó nó “song kiếm hợp bích”, nện hai chiếc guốc vào đầu Hoàng Anh túi bụi. Đan ghét cái sự thẳng thắn của Hoàng Anh. Giá như hắn chỉ dừng lại ở chữ “Ừ” thì Đan có thêm bao nhiêu thời gian để mơ mộng và vẽ vời. Đằng này hắn lại cố giải thích rằng chẳng tìm ra cái lý do chính đáng nào để yêu nó. Rằng hắn chỉ thích nó như thích một người bạn thân...

Hoàng Anh vẫn đang than khóc trước những cú đánh như trời giáng của Đan thì bất ngờ, cả hai trông thấy Linh đang đi đến.

- Sao hai bạn lại ngồi đây? - Linh thắc mắc - Cường bảo mình đi tìm hai bạn.

- Tụi mình ngồi đây…tâm sự - Hoàng Anh cười toe với mái tóc xù như ổ quạ và khuôn mặt đầy những vết bầm.

- Mình thấy không giống tâm sự cho lắm - Linh đưa tay lên miệng, cười phì.

Hoàng Anh ngồi bất động nhìn Linh, hắn thấy Linh vẫn còn một chút gì đó thơ ngây, đẹp đẽ ngày nào, vẫn còn chút gì đó sót lại hình ảnh của Linh ngày xưa mà hắn đã mê mệt một thời gian. Đan nhìn Hoàng Anh rồi lại thở dài, nó thừa biết cảm giác của hắn bây giờ là gì. Đan đứng dậy và nhìn Linh.

- Tụi mình chỉ giả vờ yêu nhau thôi! - Đan nói - Hoàng Anh làm thế để chúng mình được đến đây, để hắn được gặp Linh.

- Gặp mình? - Linh ngạc nhiên rồi quay sang nhìn Hoàng Anh đang ôm đầu và há hốc mồm.

Đan không trả lời, nó mang đôi guốc vào và quay lưng bước những bước chậm rãi ra khỏi con hẻm nhỏ, không quên quay lại nhìn cả hai rồi nói với Hoàng Anh.

- Hôm nay là Valentine. Ai cũng có quyền bày tỏ tình cảm với người mà mình yêu thương. Dù kết quả có thế nào thì cũng đừng buồn vì ít nhất ta cũng đã sống thật với tình cảm của chính mình…

Đan nói thế rồi sải chân bước nhanh hơn, nó sợ phải nghe Hoàng Anh thổ lộ tâm tình với Linh. Sợ trái tim nó sẽ không chịu nổi điều này. Ừ thì ai cũng có quyền bày tỏ tình cảm trong ngày Valentine, nhưng Đan lại không thể, nó không muốn đánh mất tình bạn đẹp đẽ của hai đứa, nó sợ sự ngang bướng của trái tim sẽ phá hỏng tất cả mọi thứ. Nó ghét chính mình vì đã yêu Hoàng Anh, nó ghét trò chơi này…

Đan đưa tay dụi mắt. Lần đầu tiên nó khóc vì một người con trai.

Sáng hôm sau, khi Đan vừa vươn vai ngáp dài và bước xuống giường thì đã… tá hoả khi thấy Hoàng Anh đang ngồi ở một góc phòng,... lườm mình bằng con mắt… đáng sợ nhất.

- Ông làm gì ở đây? - Đan che miệng rồi nhăn mặt, phất tay xua đuổi - Vào phòng con gái là bất lịch sự lắm nghe chưa. Đi ra ngoài mau.

- Tui tới để hỏi tội bà. Hôm qua bà đưa tui vào cái “tình cảnh” éo le quá! - Hoàng Anh hậm hực rồi mở cửa bước ra ngoài - Thay đồ đi, tui phải “làm việc” lại với bà mới được!

Đan thừa biết Hoàng Anh chỉ hù cho vui. Từ khi quen biết nhau tới giờ, chưa bao giờ hắn dám đụng đến một sợi tóc của Đan, chỉ có Đan không biết đã lấy hết bao nhiêu sợi tóc và… miếng thịt trên người hắn trong cơn giận dữ.

Đúng như những gì Đan nghĩ, Hoàng Anh chỉ biết cười trừ và kể về những gì hắn đã nói với Linh trong ngày hôm qua. Hắn cảm ơn Đan vì đã tạo cơ hội cho hắn được một lần nói thật những gì hắn nghĩ, được một lần bày tỏ tình cảm với Linh mặc dù sau đó hắn chỉ nhận được những cái lắc đầu và cái bắt tay làm bạn.

- Thôi, kết thúc hợp đồng giả vờ yêu nhé! - Hoàng Anh nói.

- Đã hết hạn từ hôm qua rồi mà - Đan nhún vai.

- Muốn tiếp tục không?

- Thôi. Không ham. Lỡ… yêu thiệt thì khổ!

Hoàng Anh chau mày suy nghĩ, chắc hẳn hắn cũng thấy có lý. Đang yên bình, bỗng dưng hai đứa lại yêu nhau, lại giận hờn, lại năn nỉ, lại phải đi vào nề nếp quy củ, rồi lại ghen tuông… Ôi sao tình yêu phức tạp quá! Nghĩ đến đó, hắn quay lại nói với Đan.

- Nếu sau này tui có bạn gái, bà có buồn không?

Không biết có buồn hay không, mà hôm qua có một tên đứng tỏ tình với người con gái khác, nước mắt Đan đã rơi.

- Vậy nếu tui có bồ, ông thấy sao?

- Thấy… tội nghiệp tên ấy! - Hoàng Anh trêu chọc, nhưng thấy Đan cúi xuống tháo guốc, hắn sợ quá phải nói tiếp - Nói chứ, buồn lắm…

- Sao buồn?

- Tui sợ bà mê bồ hơn mê tui.

- Khờ quá! - Đan cốc đầu hắn - Dù tui có người yêu thì ông vẫn ở vị trí đặc biệt nhất.

- Nhớ nhé! - Hắn cười tít mắt.

Cả hai lại lượn lờ dạo phố đầu năm. Nghe tiếng lân tiếng trống mà Đan thấy tim mình cũng đang đập rộn vang. Chẳng hề gì phải buồn. Nó tự nhủ như thế. Dù nó biết mình thật sai lầm khi tham gia vào phi vụ “Gia vờ yêu” của hắn, nhưng nó không hối hận. Ít ra nó cũng biết được bấy lâu nay, tình cảm của nó dành cho hắn không đơn thuần là tình bạn.

- Thấy cảm giác gì không? - Hoàng Anh nắm chặt tay Đan và hỏi.

- Có! - Đan đáp gọn lỏn.

- Lại là thấy ghê chứ gì? Hihi - Hoàng Anh cười, rồi buông tay nó ra.

- Không phải. Nè, nắm lại đi - Nó chìa tay cho hắn.

- Hôm nay bà lạ thế?

- Cứ nắm chặt lấy tay tui. Để lâu mới có cảm giác chứ - Đan cười tinh nghịch - Xem như chúng ta giả vờ yêu thêm một ngày nữa.

Hoàng Anh nắm lấy tay Đan, cả hai vừa đi vừa cười nói tíu tít. Tất nhiên là có cảm giác rồi, ngốc ạ! Cảm giác hạnh phúc như được bảo vệ, bình yên như được chở che.

Một mùa xuân thật đặc biệt, với một tình yêu nảy nở trong Đan cũng thật đặc biệt và… tréo ngoe làm sao. Thôi thì cứ giấu cho riêng nó biết. Lỡ đâu, mùa xuân năm sau, sẽ không là giả vờ yêu nữa, mà sẽ là một tình yêu rất thật thì sao? Còn một năm dài để nó bên cạnh và làm lung lay trái tim của Hoàng Anh kia mà. Tình yêu đơn giản là một tình bạn được phổ nhạc, Đan biết rằng nó sẽ là người phổ nhạc cho bản tình ca này có thể cất lên.

hay thì thank- k hay cug pai thank k ta chém :afro: :afro: :afro:
Về Đầu Trang Go down
http://Michael-jackson.com
Hoàng Văn Diển
Admin
Admin
Hoàng Văn Diển


Nam
Tổng số bài gửi : 1081
Điểm Yêu 12a1 : 1449997
Được Cảm Ơn : 103
Join date : 20/11/2011
Age : 30
Đến từ : Nơi Bắt Nguồn Yêu Thương

Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối   Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối I_icon_minitimeSat Nov 26, 2011 1:10 pm

Này. Đề nghị là mi nên post những topic có nội dung ngăn ngắn tí thui. Tuy bài này cũng hay nhưng mà nhìn dài như thế này mà lại 3 phần thì đéo ai mún đọc đâu. Tau ngồi đọc lòi mắt mới hết dc 3 phần. Bọn nào ko có máy tính, ít online thì ko bao giờ đọc đâu. Post bài nào nó vừa vừa đọc thui như kiểu bài " Bí ẩn của các loại cháo " lưỡi " " hoặc " Đoán tính bạn bè " hoặc cùng lắm thì như bài " Bao giờ mới có bạn gái " đó thui
Về Đầu Trang Go down
https://12a1thanyeu.forumvi.com
 
Tâp truyên: Giả Vờ Yêu -phần cuối
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» TRUYỆN CƯỜI DÀI TẬP
» Truyện cười..! Cấm con gái dzô..
»  Truyện cười Sói Và Lợn
» Truyện cười hay nhứt đây
» truyện cười hay nhất mọi thời đại

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Nhớ Mãi Gia Đình 12a1 Yêu Dấu!! :: ☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼ Câu Lạc Bộ Chém Gió ☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼☼ :: ♥♥♥♥♥♥ Box Chém Gió Chuyện Tình Yêu Tình Báo ♥♥♥♥♥♥-
Chuyển đến